Rũ vạt nâu sồng với heo may
Hương xưa còn phảng phất đâu đây
Sen tàn lá ủ màu thương nhớ
Mùa đã sang rồi nắng Hồ Tây
Em hỏi cuối chiều nhớ hay không ?
Lẳng lặng bên hồ nước xanh trong
Mắt ai bỗng chốc thành sâu thẳm
Em nhớ mùa Sen đến nao lòng
Dẫu tàn dẫu úa mãi lưu hương
Ngan ngát mùa Sen giữa vô thường
Một mai chẳng còn khoe sắc thắm
Luân hồi mãi nở nụ yêu thương